Chuyện tháng sáu suýt chút nữa lại ngã xuống…

Đáng lẽ nhật ký của tháng sáu đã được hoàn thành vào ngày chủ nhật tuần vừa rồi. Đáng lẽ lịch trình ban đầu của tối nay sẽ là ngồi học tiếng Hàn, viết tiếng Trung và đi ngủ sớm. Và rồi cả hai điểm đáng lẽ nêu trên đều thất bại, vì bây giờ mình đang ngồi gõ những dòng tạm biệt tháng sáu vô vị và suýt một lần nữa ngã xuống của mình. Người ta thường nói pháo hoa rực rỡ nhất lúc lao mình về phía bầu trời đêm, thế nhưng tại khoảnh khắc nó rơi xuống thì chính là lúc lụi tàn hoàn toàn. Mình đang vừa nghe “Pháo hoa” của Châu Thâm vừa gõ những dòng này nên bất giác lại lấy ví dụ có liên quan. Nhưng ví dụ về pháo hoa cũng vẫn chuẩn lắm, bởi vì, mình có một tháng sáu với mở đầu đầy thú ví, nhưng chỉ có thế rồi dừng lại ở đó, những ngày tháng tiếp theo của tháng sáu đầy vô vị cứ lê thê cho đến lúc kết thúc. Chụp trước cổng Thư viện Quốc gia trong lúc chờ OT đón đi ăn trưa Đầu tháng sáu mình đi gặp huyền thoại âm nhạc trong lòng mình – các chú Westlife, hôm đó là một ngày mưa và đường thì đôn...