Chấp nhận hiện tại và bước về tương lai

1. Tháng 10 năm ngoái, mình quyết định dừng lại, bước ra khỏi vòng luẩn quẩn an toàn của bản thân. Tại thời điểm đó, ai ai cũng hỏi mình đã có dự định gì chưa, tại sao chưa chuẩn bị gì mà đã quyết tâm rời đi như thế, thế rồi ai ai cũng ngỡ ngàng vì yên ổn như vậy – tốt đẹp như mây, tại sao lại dừng lại. Nhưng lý do chẳng có gì nhiều hoặc cũng chẳng phức tạp gì lắm, chỉ là bởi vì mình mệt rồi và mình chẳng vướng bận bất cứ điều gì, thế nên mình muốn nghỉ chân. Tại thời điểm đó, mình hoàn toàn lường trước được rằng trong một khoảng thời gian ngắn phía trước, mình sẽ chưa mở ra được cánh cửa mới, tâm trạng của mình sẽ đi theo hình parabol, từ nhẹ nhõm, đến vui vẻ, đến háo hức, đến trầm lặng, đến hoài nghi và cuối cùng là sụp đổ. Và thực tế chứng minh rằng, mình thấy tất cả tụi nó và mình cũng đã trải qua tất cả những trạng thái này, một điều tất yếu, vậy nên mình không trốn tránh cũng chẳng ôm tụi nó vào lòng, mình chỉ nhìn tụi nó và đối diện với tụ...