Chuyện tháng tư...

Những ngày có nắng và có mưa... Mình có một kỳ nghỉ lễ bên gia đình và công việc... Không biết nên bắt đầu kể từ đâu, nhưng chuyện là mình đã bắt đầu một vai trò mới, một vị trí công việc mà có lẽ mãi sau này khi nhìn lại, ngẫm lại và nhớ về, thì bản thân mình cũng sẽ không hối hận, nếu có điều gì đó thì phải chăng sẽ là sự biết ơn rất nhiều. Mình biết ơn bản thân đã dám thử, dám làm và dám nỗ lực cho những điều mới mẻ, những thứ lần đầu tiếp xúc một cách bỡ ngỡ, lúng túng và dần làm tốt hơn. Nó không hoàn hảo như mọi người bình thường có thể làm được, mà nó hoàn hảo với chính mình vì bản thân mình đã cố gắng hết sức và dùng sự chân thành để hoàn thiện nó. Một tháng qua đối với mình mà nói, là những lần không ngừng nói với bản thân rằng: bình tĩnh, từ từ giải quyết từng việc một, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, đừng suy nghĩ quá nhiều... Và mình biết rằng sẽ có những ngày bận rộn mà đôi chân của mình không thể dừng bước, có những ngày mình chẳng còn kịp ngẩng lên để nhìn bầu trời, có nhữn...