For DiDi...

Tháng tám mình gặp lại cậu... Mình không còn nhớ ấn tượng đầu tiên của mình về cậu là gì, nhưng mình nhớ mình từng có ấn tượng không tốt về cậu, không tốt ở đây không phải mang ý xấu mà chỉ là mình cảm thấy cậu quá kiêu ngạo, sự kiêu ngạo như vẽ cả lên mặt cậu, đó là sự ngông nghênh từ trong ánh mắt. Về sau mình mới hiểu, đó cũng chỉ là khuôn mặt cậu dùng khi chơi bóng rổ - một phần đam mê của cậu. Cậu từng nói rằng trong cuộc sống bình thường cậu là người hài hước, vui tính, nhưng chỉ cần là lúc làm việc và lúc chơi bóng, khuôn mặt cậu sẽ trở lên nghiêm túc. Quả đúng là như vậy. Cậu từng nói là cậu biết có rất nhiều người thích cậu, yêu cậu, thế nhưng cậu cũng biết có rất nhiều người không thích cậu, ghét cậu. Cậu luôn biết đến sự tồn tại đối lập này. Thế nên trong suốt quá trình, cậu không hề chờ mong điều gì, không cố gắng trở thành người mà tất cả mọi người đều yêu thích, cậu chỉ sống là chính mình mà thôi. Mình nghĩ rằng đây mới chính là cậu chân thật nhất, là người mà khi mộ...