Điều đáng sợ nhất không phải là đã nỗ lực hay chưa, mà là nỗ lực rồi nhưng không biết bao nhiêu mới đủ. Người ta luôn có thể xác định rằng hiện tại mình có đang cố gắng nỗ lực hay không vì họ biết họ có đang thực sự để tâm và muốn làm việc đó hay không. Thế rồi khi kết quả hiện ra, những người không nỗ lực sẽ chấp nhận nó dễ dàng vì họ biết họ không mất gì cả, nhưng những người đã nỗ lực lại tự hỏi tại sao mình thất bại, do mình làm chưa tốt hay do mình nỗ lực chưa đủ? Vậy đâu mới là điểm dừng, đó là nơi mình nhận ra sự cố gắng của mình là vô nghĩa để rồi dừng lại hay đó là nơi cho mình biết sự nỗ lực của mình là quá nhỏ bé và mình cần cố gắng nhiều hơn nữa. Mình đã đánh cược với bản thân, mình nói với chính mình rằng nếu không làm thì sẽ hối hận, thế nhưng làm rồi thì sao, liệu mình có không hối hận không? Mình không rõ nữa, vì cảm giác sau khi thất bại giống như rơi thẳng từ trên tầng cao xuống mặt đất, chính là chơi vơi không nơi bấu víu. Tại thời điểm ngã xuống mình đã không b...